Nếu có thể yêu – Chương 111


Chương 111: Phát hiện bí mật

Thích Hãn Chu cùng Diệp Tử đi rồi, Bích Hồ cư có vẻ quạnh quẽ không ít.

Ban ngày, Chung Thương Dực đi làm, Trình Nặc liền ở trong thư phòng đọc sách.

Đoạn thời gian trước, hắn bảo April giúp hắn tìm thiết bị mà hắn muốn, April không bao lâu đã gửi đến đây, coi như là thủ tín. Tiếp tục đọc

Nếu có thể yêu – Chương 110


Chương 110: Chia tay

Trình Nặc thật mạnh thở ra một hơi, hai tay đặt lên trên bàn.

“Thích Hãn Chu, ta cảnh cáo ngươi. . . “- Hắn giương mắt nhìn chằm chằm vào Thích Hãn Chu, ánh mắt hung ác.

“Nếu để cho ta biết ngươi đối với Diệp Tử không tốt, hoặc là ngươi khi dễ nàng. . . “- Trình Nặc bày ra nắm tay quơ quơ ở trước mặt Thích Hãn Chu. Tiếp tục đọc

Nếu có thể yêu – Chương 109


Chương 109: Đột biến (Hạ)

Diệp Tử một tay cầm phiến thủy tinh, cổ tay kia thì chảy máu ồ ồ, trên thân thể của nàng, trên mặt đất, khắp nơi trong phòng, tất cả đều bị máu loãng nhiễm đỏ.

“Đừng tới đây!” Diệp Tử cầm mảnh thủy tinh đặt lên động mạch chủ trên cổ của mình. Tiếp tục đọc

Nếu có thể yêu – Chương 108


Chương 108 Đột biến (Thượng)

Vào giữa trưa của một ngày hơn nửa tháng sau, Trình Nặc, Thích Hãn Chu cùng Diệp Tử ba người ngồi quanh bàn ăn dùng bữa.

Chung Thương Dực thương thế tuy rằng chưa tốt lắm, nhưng vẫn kiên trì đi làm.

Không có biện pháp, là người điều hành tập đoàn, hắn không đi, rất nhiều việc đều không có cách nào quyết định. Tiếp tục đọc

[BTDH] Chương 7


7.

Mục Dữ Phong đi ra, lái xe vào thành phố đi dạo. Trong lòng cũng có chút ảo não. Tất nhiên cậu hiểu được chính mình không nên trút giận lên người Tư Lôi, nhưng vừa nghĩ tới mình tự dưng bị người khác trêu đùa, tâm có chút bất bình.

Mục Dữ Phong a Mục Dữ Phong, mày đang giận cái gì chứ. Mày đâu phải người hẹp hòi như vậy……

Dữ Phong càng nghĩ càng cảm giác chính mình vô cớ nổi giận. Nghĩ tới nghĩ lui, cũng không khỏi nở nụ cười

Trở về nhà giải thích cho tên kia thôi.

Tiếp tục đọc

Nếu có thể yêu – Chương 105


Chương 105: Tái liên Ám vương (Liên lạc lại với Ám vương)

“Trình thiếu gia, ngươi đây là—–” Tiểu Long nghe ra trong lời nói của Trình Nặc có chút không thích hợp.

“Còn không để lão tử ăn cơm, dong dài cái gì nữa?” Trình Nặc rống lên.

Tiểu Long vội vàng ngậm miệng, phất tay cho hạ nhân bên cạnh đều lui xuống, Trình Nặc hôm nay ăn hỏa dược, tốt nhất ly càng xa càng tốt, miễn cho bị tạc! (trong oanh tạc) Tiếp tục đọc